Hạ Ngọc Tể |
TRÁI TIM NGỌC BÍCH Chuẩn bị chiều vàng cho đám cưới "ngài" DƯƠNG ĐĂNG CẢ (cựu học sinh Kỹ Thuật ĐN, 53 tuổi- cư ngụ Sài Gòn VN). Nhỡ trái tim thô, nhuốm màu ngọc bích Người lụy men xanh, thành lũy không ngờ |
Nhỡ trái tim thô, nhuốm màu ngọc bích
Người lụy men xanh, thành lũy không ngờ
Nhỡ tim đêm, uống quá nhiều sợi gió
Người bỗng không ngờ: mình vẫn nguyên sơ (?)
Vào lại con sông có màu ngọc bích
Hoa nở bên đồi, ngần ngại đưa hương
Xa suối, xa nương, rẫy ngàn cũng mướt
Rừng rậm tràn lan - thú dữ cũng kiên cường (?)
Ta cứu tim đau, qua mùa hạt giống
Đất cũng như trời, hớn hở, liu riu…
Non nước thân yêu, gió chiều cũng ấm
Quê quán đôi bờ quạnh quẽ một điều …(?)
Ta cứu cơn say, trên thềm ngọc bích
Bổi hổi tình nhau, mở khóa thiên đàng
Ôm ấp men sinh, Đất Trời chuyển dạ
Vì mãi thật thà, nên đã thênh thang (?)
(…)
Nay để con tim thấm mềm ngọc bích
Lồng lộng trời cao, đất cũng không ngờ:
Chốn của thiền sư: Chốn nào sẽ cũ?
Biển vỗ bao đời- đâu phải bởi bơ vơ?
Sáng CN/BD/04/11/12
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét