
THU NHỚ NGƯỜI
Nguyễn Khương
Mùa thu lá vàng rơi
Lá bay khắp muôn nơi
Phòng không ôm gối chiếc
Nghe điệu đàn chơi vơi...
Nam Cali vào thu
Bầu trời giăng mây mù
Lòng ai như nuối tiếc
Ôm gọn bầu trời thu
Trước thềm ngập lá vàng
Mùa thu sao đến vội
Gặp em, anh ngỡngàng
Tình ơi! Sao đơn côi
Xa nhau mang tình sầu
Nhở có gặp lại nhau
Biết bao điều muốn nói
Anh giữ mãi tim đau
Bốn mươi năm trôi nhanh
Bao điều nói cùng anh
Nhắc chi câu chuyện cũ
Thôi giữ mãi mộng lành
KH TT
Kim Vui
(hoạ thơ anh Nguyễn Khương)

Kích đúp vào tấm hình để xem hình đầy đủ
Trăng cuối mùa thu mình em thôi
Nửa trăng đã khuyết một bên rồi
Nửa trăng còn lại nghiêng bóng lẻ
Em mỏi mòn theo tháng năm trôi
Em vẫn chờ anh như đêm nay
Sương thu thấm giọt lạnh vai gầy
Thoáng chiếc lá rơi vào khoảng lặng
Mơ cánh tay nào ôm lấy vai
Gió thổi vội vàng đổ lá rơi
Em vội vàng nên mất anh rồi
Bao lâu vắng bóng bên thềm cũ
Có biết ai buồn trông bóng ai
Thu đã đi về mặc thời gian
Vàng thu lá úa chuyển phai tàn
Tiếc thương cho mỗi mùa thu vắng
Quên mất đời mình đã dở dang
Khuyết một vầng trăng giữa đêm thâu
Nửa trăng còn lại đi về đâu
Cho em nửa mảnh trăng vàng cũ
Đổi cả ngàn thu để có nhau
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét