Nhà thơ Nam Lộ tức là cố Giáo sư Lê Văn Nghĩa, đã xuất bản tập thơ Thao Thức năm 1995 tại Sài Gòn. Tập thơ gồm 24 bài mà tác giả đắc ý nhất là bài Thao Thức nên đã lấy tên đặt tên cho tập thơ. Ngoài ra cũng có những bài thơ mà bạn hữu cũng như những người học trò cũ tâm đắc; đã chuyển cho nhau đọc hay là đã được phổ nhạc như bài Mộng Ngày Xanh (thơ Nam Lộ, nhạc Nguyễn Hữu Phước). Bản nhạc nầy đã được Ca Nhạc sĩ Xuân An hát trong một lần họp mặt KTĐN tại SaiGon trước đây. Ca Nhạc sĩ Xuân An là người rất quen thuộc với những ca khúc, hợp xướng của cố Nhạc sĩ Phạm Thế Mỹ.
Thầy Lê Văn Nghĩa qua nét vẽ Đỗ Duy Ngọc MỘNG NGÀY XANH Ta nhớ người ơi ta nhớ lắm! Bao nhiêu say đắm mộng ngày xanh Bây chừ mộng vỡ tan tành Chỉ còn một chút mênh mông tình buồn Mộng ngày xanh trôi đi nổi nhớ Câu thơ sầu ghi mớ thương đau Thời gian trôi mãi trôi hòai Để cho thương nhớ bạc đầu tóc ai? Mộng ngày xanh. Đâu rồi nhan sắc? Ý cạn dần lạnh ngắt phôi pha Gịât mình ta lại gặp ta Cô đơn trong giấc Nam Kha lạnh lùng Đời mông lung vời trông lây lất Cuộc tình hòai! Ngơ ngác buồn hiu ượu đâu!!! Cạn một đôi điều Tỉnh say, say tỉnh...Bồng phiêu bên đời. | Thầy Lê Văn Nghĩa THAO THỨC Ta gặp người xa lạ, Mà sao như thấy quen? Mà sao như quên mất! Không hề biết họ tên… Ta gặp người hôm nay, Đã nhìn rõ mặt mày, Mà ngày mai gặp lại, Ta đây nào có hay. Người trách, ta thầm nghĩ, Vô duyên đành thế thôi, Nhớ quên chừ là vậy, Như lời ở đầu môi. Mà chừng như cuối mắt, Có nhuốm chút lệ buồn. Giận hờn không còn chỗ, Ứ tràn mà không tuôn. Thôi đó là năm tháng, Thôi đó là tuổi già, Buồn làm chi vẽ chuyện, Hãy quay về trong ta… Năm tháng qua qua mãi, Tuổi già đợi ai đâu, Nhớ quên quên nhớ mãi, Thôi đừng có u sầu… Thao thức hoài chẳng ngủ, Buồn giận cái gì đâu, Con tim mình tự nhủ, Cuộc đời có bao lâu. 12-1990 |
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét